- Đây không phải là thơ, chỉ là suy nghĩ của tôi khi xa em, người giờ là mẹ của hai con tôi_N.T.H
Trời Hà Nội chiều hôm nay lạnh lắm
Cao Nguyên buồn em có gặp gió Đông
Nỗi nhớ cồn cào, nỗi nhớ mênh mông
Cứ trào dâng trong anh mỗi khi chiều xuống
Buổi chiều nào em thẹn thùng luống cuống
Khi anh xin tên đường phố tên nhà
Buổi chiều nay chẳng giống buổi chiều xa
Con đường vắng chỉ một mình anh bước
Hàng cây kia như những nàng sơn cước
Dõi bước chân anh ánh mắt em nhìn
Lời anh nói em có nhớ có tin
Trái tim anh giành cho em nhiều nhất
Tính tình em hồn nhiên chân thật
Dung dị trắng trong rất đỗi dịu hiền
Anh yêu em ngay giây phút đầu tiên
Đôi mắt sáng hút hồn anh từ đó
Dù ở đâu trên đường đời gian khó
Lúc vui, buồn anh vẫn nhớ đến em
Vẫn nhớ đến những kỷ niệm dịu êm
Anh đã khắc tên em thành nỗi nhớ
Hà Nội, 12/2001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét